Administrator
| | | | Admin
Tổng số bài gửi : 121 Danh tiếng : 0 Ngày Tham Gia : 01/02/2011 Tuổi : 27 Đến từ : Việt NAm
| | | | |
| Tiêu đề: Tôi XIn EM Thu Feb 10, 2011 6:17 pm | |
| | | | | Tôi xin em hãy cho tôi một câu trả lời được không? Để tôi có thể sống lại với chính bản thân mình, để tôi được sống cuộc sống cho tôi chứ không phải cho ai khác, để tôi không phải chịu những cơn nhói lòng đi kèm với giấc ngủ của mình...
Có những lúc tôi ngồi suy nghĩ về tình yêu của mình, về em! Liệu tôi có quá cố chấp hay không? Tôi biết rằng em đã không thuộc về tôi nữa, tôi đang chạy theo một tình yêu đơn phương mà không hề biết đến kết quả của nó là gì!
Trái tim tôi nhiều lúc như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực để được giả thoát khỏi những vết thương, những đau khổ mà tình yêu này đã mang lại! Nó nhói lên từng trận, tôi đã phải trả giá quá nhiều khi cứ mù quáng chạy theo một cuộc tình mà mình biết chắc là nó sẽ không mang đến kết quả gì! Trên đời này không có gì là cho không cả, và tôi đã phải trả 1 cái giá quá đắt để được học điều đó!
Tình yêu tôi dành cho em có thực sự là tình yêu của đời tôi hay không? Hay nó chỉ như cái lồng sắt trói tôi, bó buộc tôi lại, giam cầm tôi trong những đau khổ, những lúc con tim nhói lên đau đớn, những lúc khi có những vết thương mới xuất hiện trên trái tim tôi, khắc sâu vào cõi lòng tôi những vết thương không bao giờ lành!
Tôi đã chạy theo trái tim để rồi bây giờ nhìn lại, tôi thấy dường như mình đã sai lầm chăng? Người con gái yêu tôi, tôi đã bỏ rơi em, người con gái tôi yêu, em lại phũ phàng với tôi! Chẳng lẽ số phận tôi chỉ như vậy thôi chăng? Phải chăng thần tình yêu đã quay lưng lại với tôi khi thấy tôi không trân trọng những tình cảm mà mình đang nắm trong tay mà lại đi chạy theo những thứ xa vời không biết đến kết quả là gì?
Tôi ngồi nhìn bầu trời với những mảng tối sẫm, nhìn vào đó như thấy được mình chỉ có lẻ loi 1 mình trong không gian hắc ám, trơ trọi 1 mình! Tôi đã thổ lộ với em, đã nói hết những tình cảm chất chứa trong lòng tôi với em! Vậy mà đáp lại tôi chỉ là 1 sự im lặng, sự im lặng bình tĩnh đến sợ hãi kia như muốn nuốt chửng tôi vào trong vòng xoáy của nó, để tôi mãi không bao giờ thức tỉnh, để tôi mãi u mê như vậy! Tôi muốn dứt ra khỏi nó, chạy thoát khỏi nó, nhưng điều đó lại đến từ phía em! Tôi xin em hãy cho tôi một câu trả lời được không? Để tôi có thể sống lại với chính bản thân mình, để tôi được sống cuộc sống cho tôi chứ không phải cho ai khác, để tôi không phải chịu những cơn nhói lòng đi kèm với giấc ngủ của mình, để tôi có thể cảm nhận thấy rằng cuộc sống này còn nhiều điều mà tôi đã bỏ qua nó!
Tôi xin em!
Administrator | | | | | |
|