Nguyễn Công Trứ
Thông Báo

Forum này sắp bị đóng cửa.
Để truy cập lại forum của trường,
các bạn vui lòng vào địa chỉ sau:
http://hoichemgio.oni.cc
Nguyễn Công Trứ
Thông Báo

Forum này sắp bị đóng cửa.
Để truy cập lại forum của trường,
các bạn vui lòng vào địa chỉ sau:
http://hoichemgio.oni.cc
Nguyễn Công Trứ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


Nguyễn Công Trứ - Kon Tum - 21 Bắc Kạn
 
Trang ChínhPortalGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

Share|

như một công chúa

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giảThông điệp
Administrator
như một công chúa Post_t10 như một công chúa Post_t12
Admin
Administrator


Tổng số bài gửi : 121
Danh tiếng : 0
Ngày Tham Gia : 01/02/2011
Tuổi : 27
Đến từ : Việt NAm

https://nguyencongtrukt.forumvi.com
như một công chúa Post_f12 như một công chúa Post_f10

như một công chúa _
Bài gửiTiêu đề: như một công chúa như một công chúa I_icon_minitimeTue Apr 12, 2011 8:48 am

THẤT TÌNH!!!

Dùng từ ấy trong trường hợp của nó bây giờ là hoàn toàn hợp lí.

Nó - một con bé 17 tuổi vô tư, hồn nhiên, luôn sống vui khỏe có ích. Một gia đình hạnh phúc, một kết quả học tập không quá tồi, một số lượng đông đảo các cạ cứng nhí nhố, nhiều ước mơ hoài bão, có niềm đam mê và một tình yêu gà bông đẹp lung linh khiến biết bao bạn trẻ phải âm thầm ghen tị. Nhưng rồi một ngày u ám nọ, đùng một cái, cậu bạn gà bông nói chia tay với lí do muốn tập trung vào việc học hành. Nó thấy xung quanh tất cả như sụp đổ! Lí do chính đáng như vậy thì nó còn biết làm thế nào? Đúng là những gì đến nhanh thì cũng qua đi thật bất ngờ…Đêm hôm ấy nó buồn, thực sự buồn và hụt hẫng. Khó khăn lắm nó mới kéo được mình vào giấc ngủ nặng nhọc…

Sáng hôm sau, nó vác bộ mặt như đưa đám và cặp mắt thâm quầng tựa gấu trúc tới lớp. Lao xuống phía bàn cuối, nơi các "vịt giời" thân thương của nó đang túm năm tụm ba hào hứng với chủ đề "You are handsome". Nó nở nụ cười méo xệch (để chứng tỏ mình mạnh mẽ đến nỗi có thể cười trên nỗi đau của chính mình), thông báo :

-Tao bị đá rồi !

Ngắn gọn nhưng dễ hiểu. Năm, sáu cái miệng xinh xinh đang chóp chép thổi Bigbabal đồng loạt nổ lép bép. Không khí im lặng diễn ra khoảng 3 giây có lẻ, rồi các "vịt" nhao lên :

-Cái gì ? Mày bị đá á?

-Thật không đấy?

-Ơ sao lại thế ???



Nó cắn môi :

-Thật. Tao cũng không hiểu lắm. Lí do là muốn tập trung học hành. Nhưng mà nói chung là bị đá rồi !!!

Nó ngồi phịch xuống ghế. Các "vịt" vây quanh nó, thi nhau hỏi han, an ủi, vỗ về, rồi thì tổng động viên + hết lời trách móc cậu gà bông kia. Ấy thế mà nó lại bật khóc ngon lành. Các "vịt" càng xuýt xoa, nó càng nức nở. Bọn con trai cũng nhìn nó ái ngại. Đứa nào đó kêu lên :

-Khăn giấy! Khăn giấy! Nhanh!

Bộ dạng nó lúc này chắc là thảm thương lắm. Cái Phượng ôm lấy nó, luôn miệng :

-Thôi mà, nín đi mày…

Thực sự đứa nào cũng lúng túng, chẳng biết phải làm thế nào để dỗ dành con bạn. Còn nó lúc này chỉ muốn vỡ òa…

Hai tiết học nặng nề trôi qua. Nó cứ gục mặt xuống bàn rồi lại thẫn thờ, lơ đãng. Mặc bọn trong lớp đang xì xầm gì đó như đang bàn tính một kế hoạch khủng bố, nó vẫn thờ ơ. Ra chơi, bạn lớp trưởng chạy vù xuống căng tin, mua cho nó hẳn 5 cái kẹo mút (bình thường thì một cái cũng phải mấy đứa tranh nhau =.=!), bảo nó :

-Cứ coi như đấy là nỗi buồn, gặm hết 5 cái "nỗi buồn" thì phải vui lên đi nhé!

Hằng thì vắt hết chất xám ngồi kể cho nó nghe bao nhiêu là truyện cười (nói thế cho có vẻ kì công chứ cũng từ "Công viên kỉ Ura" HHT ra hết). Bọn con trai thôi mấy trò nghịch phá, tụ tập quanh bàn nó và mở dịch vụ "Quà tặng âm nhạc". Gần chục đấng mày râu to cao đẹp zai với những chổi, cây lau nhà, xô , chậu, cốc nhựa…được huy động hết làm nhạc cụ (=.=), lấy tên ban nhạc rõ kêu: "Eđubu KulBoys" (tức "em đừng buồn" đấy ạ). Hưng đập đập cây thước kẻ xuống bàn, hắng giọng :

-Yêu cầu cả nhà trật tự đê ! Sau đây, "Eđubu KulBoys" xin phép được gửi tới cả nhà mình một bài hát, bốc lửa, giật gân nhưng…trữ tình !!!

Hú !!! Cả lớp vỗ tay rào rào. Đột nhiên nó bật cười. Hiệp "phi nhon" reo lên :

-Êhê ! Nàng cười rồi kìa !!!

Cả lũ nhảy nhót, hò hét ầm ĩ…Nó cũng không ngờ việc nó buồn lại trở thành một vấn đề được quan tâm và gây xôn xao dư luận đến như vậy. Tính ra là hết "mấy tạ thóc" tiền nhạc cụ (Tân teo khẳng định) và bao nhiêu là mồ hôi cũng như calo của các thành viên "Eđubu KulBoys" đấy. Hùng còn bắt nó hứa sau này phải đầu tư vài tỉ cho ban nhạc chúng nó ra album nữa chứ (=.=!). Nó bỗng thấy yêu lớp nó quá đi mất…☺

***

Chiều. Nó giữ thói quen online như mọi khi. Nghía qua blog của cậu gà bông, nó thấy dòng blast : "Làm lại từ đầu" và avatar là ảnh một cô bạn khác. Tự nhiên trong lòng nó nhói lên. Nó ngậm ngùi : "Ra là vậy". Nó tắt máy, nằm vật xuống giường…Một cơn gió cuối đông tràn vào phòng khiến nó rùng mình. Nhổm dậy đóng cửa sổ, chợt nó giật mình bởi một giọng con trai quen thuộc :

-Hey girl !

Chẳng nhìn thì nó cũng biết. Là Phong. Thằng bạn thân nhất quả đất của nó (kiểu thân ai người ấy lo nhưng trong một số trường hợp thì vẫn lo cho nhau). Hai đứa chơi thân với nhau cũng vì tính nhắng nhít, hiểu nhau đến từng chân tơ kẽ tóc và còn được mệnh danh là "bộ đôi nhăn nhở" của lớp. Nhưng hôm nay, Phong trở nên lặng lẽ hơn:

-Mày vẫn còn buồn hả ?

-Uhm…

-Vui lên đi…

-Mày nói như đùa. Không buồn đã là một việc rất khó. Vui được có mà loạn.

Phong nhìn thẳng vào mắt nó :

-Tao nói thật. Nó không đáng để mày phải như thế. Bản tính của mày tao biết chứ. Mạnh mẽ và không dễ gục ngã. Trước đây mày là như vậy mà…

-Thế bây giờ tao phải làm sao ?

-Sống đúng với bản chất của mày đi. Một Tomboy nhí nhảnh ý. Đừng có đau đầu vì tiền, điên đầu vì tình rồi lại…đâm đầu vào tường thì khổ…Hehe…

-Vớ vẩn!

-Tao đùa. Mày…như một công chúa mà…

-Không hề. Tao không xinh, cũng chẳng có vương miện…

-Mày lại quên rồi. Xem Princess Protection Program bao nhiêu lần mà vẫn chưa "thủng" ra à? Một công chúa không thể hiện ở bộ váy đẹp, không nhất thiết phải có tài xế riêng, dòng máu hoàng gia…hay những gì xa vời đó. Chỉ cần có trái tim nhân hậu, biết yêu thương, quan tâm tới mọi người…Như Carter, như mày nữa…

-Tao có làm được gì đâu ?

-Sao lại không? Mày ở bên cái Linh lúc nó buồn chuyện gia đình, mày giúp thằng Nam không còn sợ môn Anh nữa, mày giúp bạn Hoàng công việc part-time, ủng hộ tiền cho cái Thủy khi nhà nó gặp khó khăn, lấy lại niềm tin vào cuộc sống cho chị Trang, giúp nhóc Sho thoát khỏi sự tự kỉ của bản thân, giúp tao hòa đồng với lớp, và, sáng nay "nhờ" mày khóc, lớp mình đã sát lại gần nhau hơn để tìm cách dỗ mày đấy. Mày xứng đáng được nhận nhiều hơn thế mà.

Ừ nhỉ. Sao nó lại không nhận ra những điều như thế nhỉ? Đổi mối tình gà bông ngốc xít ấy để nhận lấy biết bao yêu thương từ bạn bè, có hơn không? Xem những ai đã lo lắng cho nó? Bất cứ cô gái nào cũng có thể là công chúa, nó cũng vậy mà. Nó quay sang thằng bạn :

- Này, hôm nay mày rất là cụ non nhé.

- Phải nói là tao sâu sắc và chín chắn chứ…Hừm…

- Mày biết không- nó cười cười- tự nhiên tao muốn…ôm mày một cái quá !

- À…ừ…Free đấy. Tao không lấy tiền đâu. Haha…

Hai đứa cười vang…Phải rồi, hạnh phúc ở đâu xa chứ. "Sẽ ngẩng cao đầu như một công chúa…" Nó tự nhủ.

Bên ngoài kia, trời vẫn lạnh, gió vẫn thổi, nhưng nắng cũng đã lên…


Administrator
Về Đầu Trang Go down

như một công chúa

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Nguyễn Công Trứ :: Truyện :: Truyện Chữ-
Nguyen Cong Tru - Kon TumChung tay vi mot the gioi online lanh manh
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất