Nguyễn Công Trứ
Thông Báo

Forum này sắp bị đóng cửa.
Để truy cập lại forum của trường,
các bạn vui lòng vào địa chỉ sau:
http://hoichemgio.oni.cc
Nguyễn Công Trứ
Thông Báo

Forum này sắp bị đóng cửa.
Để truy cập lại forum của trường,
các bạn vui lòng vào địa chỉ sau:
http://hoichemgio.oni.cc
Nguyễn Công Trứ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


Nguyễn Công Trứ - Kon Tum - 21 Bắc Kạn
 
Trang ChínhPortalGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

Share|

Búp bê nhật và hoàng tử sữa

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giảThông điệp
Administrator
Búp bê nhật và hoàng tử sữa Post_t10 Búp bê nhật và hoàng tử sữa Post_t12
Admin
Administrator


Tổng số bài gửi : 121
Danh tiếng : 0
Ngày Tham Gia : 01/02/2011
Tuổi : 27
Đến từ : Việt NAm

https://nguyencongtrukt.forumvi.com
Búp bê nhật và hoàng tử sữa Post_f12 Búp bê nhật và hoàng tử sữa Post_f10

Búp bê nhật và hoàng tử sữa _
Bài gửiTiêu đề: Búp bê nhật và hoàng tử sữa Búp bê nhật và hoàng tử sữa I_icon_minitimeWed Apr 06, 2011 6:01 pm

Búp bê Nhật và hoàng tử trà sữa - Kì 1: "Tao không chơi với con gái… trừ mày"

- Uỵch!

- Á, đi kiểu gì thế hả? - Huyền gắt lên, nhờ Linh lấy giấy ăn lau chỗ thức ăn dây ra, rồi mới ngước nhìn kẻ đã làm đổ và… đơ người luôn.

- Ôi, tớ xin lỗi… Ơ, Linh? - tiếng đứa con trai ngạc nhiên pha lẫn bối rối.

- Chào. Thôi không sao đâu, bọn mình tự lau được, Mạnh đi trước đi.

- Ừ. Chào.

Chờ Mạnh quay gót đi thẳng, Huyền mới rú lên:

- Aaaa, Linh! Sao mày biết Mạnh hả? Hotboy mới của khối 11 từ sau hồi đi tình nguyện đấy! Ôi, lúc nãy sao mà tao… vô duyên quá, hic.

- Trời ạ, nó mà "hotboy" gì chứ, xììì - Linh chu mỏ.

- Đẹp trai, học giỏi, ga lăng… còn có một vẻ "lạnh lùng" rất công tử nhé!

- Ặc, thế mà gọi là "hot" í hả? Phải xem lại gu thẩm mĩ của lũ teen girl 9x bây giờ mới được!

- Tao thấy có mỗi mày chê "bạn í" thôi đấy. Chết nha, hay là hai đứa hồi trước có chuyện gì đấy hả? - Huyền cười rất… gian.

- Ừ, có đấy thì sao? - Linh giả bộ làm động tác huýt sáo. "Nhiều chuyện" nữa là đằng khác…

- (miệng há hốc) Ủa ôi, kể đi xem nào. Hic, hoá ra bây giờ mới biết "cao thủ" ở ngay bên cạnh mình ạ. - Huyền nháy mắt trêu Linh.

- Hâm! Đây, tao kể cho. - Linh đổi giọng buồn buồn. - Và không được kể cho ai khác đâu nghe chưa?

***

- Câu hỏi đầu tiên: sao mày quen Mạnh? - Huyền cầm bút giả vờ ghi ghi chép chép như đang phỏng vấn người nổi tiếng. Nó giả vờ y chang phóng viên đang tác nghiệp, khiến Linh không thể nhịn cười.

- Lạy mày, bỏ cái bút xuống. Tao học với nó từ lớp 8 mà, làm thư kí lớp nên hay phải đi lại nhiều. Mỗi lần chen qua bàn nó - thằng Mạnh í - thì nó cứ gắt um lên. Nói chung hồi đấy tao rất ghét nó!

- Nói chung là mỗi lần nàng đi qua chàng thì hai đứa đều cãi nhau nổ bát nổ đĩa hả?

- Ừ, trẻ con mà. - Linh và Huyền cùng cười.

- Nhưng thực ra chính vì thế mà hai đứa bị cả lớp gán ghép thôi rồi luôn, kiểu "ghét của nào trời trao của ấy" í. Haiz, cho nên tao càng ngày càng ghét nó, mà cũng chả hiểu tại sao nữa…

Linh mơ màng nhớ lại hồi lớp 8. Nó bé tẹo, lại cũng trắng trẻo xinh xắn nên cả lớp thường gọi yêu là "búp bê Nhật". Thế mà chỉ có duy nhất tên Mạnh đáng ghét kia là suốt ngày "trù dập" nó, hết cãi nhau rồi lại cốc đầu nó, còn suốt ngày bảo nó là đồ "trắng như ma", "trắng như bạch tạng" nữa chứ! Xí! …

- Nhưng mà lúc đó Linh thân yêu của chúng ta quá ngây thơ nên không đoán được là anh chàng Mạnh có "tình ý" nên mới cư xử khác người như thế đúng không? - Huyền cười rúc rích.

- Chắc vậy đóóó, hehe! Thậm chí hai đứa vẫn đinh ninh là đối thủ "không đội trời chung" của nhau cơ... thì đến năm lớp 9, cô giáo chuyển chỗ cho hai đứa ngồi cạnh nhau, oái!

***

- Xin chào bạn cùng bàn mới! - Mạnh nhe răng, à không, phải là "nhe nanh" nở một nụ cười đầy nham hiểm (thực ra đấy là theo cảm nhận của Linh thôi nhé!)

- Vâng, chào mày! - khuôn mặt Linh không biểu lộ một cảm xúc nào cả.

- Này, có cần coi thường nhau thế không, đây gọi là "bạn", ngoan ngoãn như thế mà đằng ấy cho luôn quả "mày" lạnh lùng vậy à, hí hí?

- Ờ, "mày" không thích thì thôi. Xưng "bạn" với mày thì không chịu được.

- Rồi, thì mày vậy, haiza. Năm nay cuối cấp rồi, có gì thì hỗ trợ nhau, chứ "gây chiến" mãi cũng chán rồi, nhỉ?

- Thế cũng được, nào thì aja aja fighting! - Đến lúc này thì Linh mới hết căng thẳng, thở phào rồi cười toe toét "hô khẩu hiệu" với Mạnh (mở ngoặc là dạo đấy "Full House" đang làm mưa làm gió nhé!)

Từ đó điểm số môn toán của Linh được cải thiện đáng kể, và theo cách tích cực đấy nhá! Mạnh khá thông minh và có tài giảng giải cho người khác hiểu. Đến một dạo, cứ trong giờ học thì Linh lại cảm giác… có ánh mắt nhìn về chỗ ngồi của nó. Rồi giờ ra chơi, lũ con gái trong lớp dần dần ra hỏi han Linh cái này cái nọ. Hoá ra là chúng nó… thăm dò về Mạnh, giời ạ! Đúng là lớp 9 cu cậu lớn nên trông đẹp trai ra hẳn, còn học giỏi nữa, thế là tự nhiên Linh trở thành "bà mối", thành "tư vấn viên", thậm chí là "điệp viên" cho vài đứa con gái ở lớp. Dù sao thì Linh cũng công nhận Mạnh khá "hot", nhưng mà ấn tượng ban đầu thì không thể nào xoá mờ được, cho nên Linh vẫn thấy ác cảm với Mạnh lắm, hic!

- Này, nhiều đứa lớp mình thích mày lắm đấy! - Linh lân la hỏi để "báo cáo" lại cho "các em".

- Trai hay gái? - Mạnh thản nhiên cầm bịch coca ực một hơi dài.

- Thôi đi! - Linh đập bộp vào lưng Mạnh làm nó suýt… sặc coca. Cho trả lời lại… Này, nhiều đứa lớp mình thích mày lắm đấy!

- Đấy đâu phải câu hỏi.

- Điên cái đầu vì mày mất thôi. Mày không thể phát biểu một chút xíu cảm nghĩ được à???

- TAO KHÔNG CHƠI VỚI CON GÁI.

- What?!! Tao nghe nhầm hay là… mày bị điên?

- Cả hai đều sai. Tao không chơi với con gái, thế thôi.

- Thế cái đứa đang nói chuyện với mày đây là con…. gì…?

- …TRỪ MÀY.

***

- Ôi chao, thế là "chàng" đã tỉnh tò với "nàng" rồi còn gì nữa, hí hí! Thế nàng đã phản ứng như thế nào? - Huyền hồi hộp. Vui sướng, nhảy cẫng khóc thét lên hay là tỉnh tò lại?

- Tao… đập cái nữa vào lưng nó, lần này mạnh tay hơn làm nó sặc thật, ha ha!

- Trời đất. - Huyền tiu nghỉu. Thế hồi đấy mày không xem phim Hàn Quốc à? Hoặc cùng lắm là phải có đọc manga chứ. Sao lại phản ứng như thế hả giời?

- Tao biết đâu được! Tưởng nó đùa. Dù sao thì từ sau đấy bọn con gái lớp tao chẳng thấy tăm hơi "bà mối", "tư vấn viên" hay "điệp viên" của chúng nó đâu nữa. Thay vào đó là "hoàng tử" Mạnh của chúng nó suốt ngày kè kè theo tao thôi. - Linh cười phớ lớ.

- Thực ra tính của mày thì ai chả thích, mạnh mẽ, tếu táo. Với cả "lửa gần rơm" nữa cơ mà, nhỉ? - Huyền huých cùi chỏ vào người Linh.

- Haha, chắc vậy. Xong rồi nhiều vụ xảy ra lắm, và nó dần dần trở thành người tốt trong mắt tao (ặc!) Thực ra lớp 9 qua đi nhanh lắm mà, vèo một cái là hết. Hồi luyện thi vào 10 học ở nhà cô chủ nhiệm xa lắm, lẽ ra tao phải đi xe bus cơ đấy, nhưng mà đã có người ko quản mưa nắng đưa tao đi đến nơi về đến chốn nhá, sướng chưa!

- Ủ ôi ủ ôi, lãng mạn thế! - Huyền xuýt xoa.

- Chưa kể hôm nào "chạy sô" không kịp ăn uống là nó đều mua một cốc trà sữa sôcôla cho tao, hehe.

- Ái dà, "hoàng tử trà sữa" tâm lí à nha. Lãng mạn tiếp, hehe

- Nhưng mà câu chuyện cũng chỉ lãng mạn đến thế thôi cô ạ…

***

- Ngày mai mày phải thi tốt nghe chưa? - Mạnh hút trà sữa, nói bâng quơ.

- Rồi, biết rồi. Mày hỗ trợ tinh thần tao ghê quá đấy, blêu. - Linh vừa gặm hamburger vừa trêu.

- Tao đã "truyền dạy" cho mày hết phương pháp rồi đấy, Toán mà không trên 9 thì no đòn với tao!

- Khổ lắm… Còn mày nữa đấy, đừng có cẩu thả! Thôi ăn uống nhanh lên còn về cày nốt, mấy bài văn học nước ngoài tối nay tao mới ôn đây.

- Ừ.

Hai đứa lặng lẽ ngồi ăn rồi về. Đến cổng nhà Linh, khi Linh chuẩn bị mở cửa thì Mạnh bỗng nói:

- Mai thi tốt nhé. Tao và mày, à, … tớ và Linh. Aja aja fighting!

- Ừ, "bạn" Mạnh cũng vậy nhé… - Linh cười khanh khách, tiếng cười trong vắt giữa trưa hè.

***

- Rồi sau đó hai đứa cùng đỗ vào đây?

- Ừ. Nhưng sau 1 mùa hè ko gặp nhau thì tình cảm đâm ra cũng nhạt. Tao cứ tưởng lớp 10 gặp nhau sẽ vui vẻ lắm cơ, ai ngờ nó cứ ngại ngại thế nào. Chắc là không muốn bạn bè biết về "quá khứ oanh liệt" mà.

- À, tao nhớ hồi đầu năm ngoái mày hay đi về cùng một thằng, có phải Mạnh không?

- Chính nó chứ còn ai. Ngày nào chả cùng đạp xe về với nó, hoặc là nó đèo. Nhưng rồi nhiều chuỵên xảy ra quá, trường mới, bạn mới, rồi việc học hành cuốn đi, tình cảm dần cũng nhạt nhoà mày ạ. Đã bảo nó không chơi với con gái mà. Rồi từ hồi tao chuyển qua đi bus thì coi như chả bao giờ nói chuyện với nhau luôn.

- …

- Đó, hết rồi, thưa cô.

- Tao vẫn hơi băn khoăn một chỗ này mày ạ. Theo như mày kể thì Mạnh là một đứa khá nội tâm và lạnh lùng nhỉ, chỉ chơi thân với mày thôi mà. Người như thế tao không nghĩ là có thể "nhạt nhoà" trong thời gian ngắn như vậy đâu Linh ạ.

Linh chột dạ. Cũng từ lâu rồi nó không nghĩ nhiều đến Mạnh, coi như đó chỉ là quá khứ, một "tình iu trẻ con". Nó cũng vẫn nghĩ là tình cảm nhạt dần thôi, chứ chưa tìm hiểu nguyên nhân. Aish, Huyền ơi là Huyền, mày là chúa tò mò và làm người khác tò mò theo đấy! Nghĩ vậy nhưng Linh vẫn cười cười:

- Tao chả biết nữa, chuyện cũng lâu rồi mà. Coi như là quá khứ. Bây giờ vẫn là bạn, gặp nhau thì chào, thế thôi. Thôi sắp vào học rồi, để tao ôn lại bài đã.

Huyền vẫn cứ trầm ngâm, làm Linh chỉ muốn "oánh" cho con bạn một trận:

- Tao không nghĩ là chuỵện chỉ có vậy. Không kết thúc dễ dàng được như thế đâu Linh ạ.

Tin tao đi, cú "va chạm" hôm nay báo hiệu còn nhiều điều bất ngờ phía trước lắm… vcn


Administrator
Về Đầu Trang Go down
Administrator
Búp bê nhật và hoàng tử sữa Post_t10 Búp bê nhật và hoàng tử sữa Post_t12
Admin
Administrator


Tổng số bài gửi : 121
Danh tiếng : 0
Ngày Tham Gia : 01/02/2011
Tuổi : 27
Đến từ : Việt NAm

https://nguyencongtrukt.forumvi.com
Búp bê nhật và hoàng tử sữa Post_f12 Búp bê nhật và hoàng tử sữa Post_f10

Búp bê nhật và hoàng tử sữa _
Bài gửiTiêu đề: Re: Búp bê nhật và hoàng tử sữa Búp bê nhật và hoàng tử sữa I_icon_minitimeWed Apr 06, 2011 6:02 pm

Mạnh thả người đánh phịch xuống giường. Hôm nay nó vừa gặp Linh, thực ra là va phải Linh thì đúng hơn. "Destiny" (?!) Nó úp mặt vào gối cốt để quăng mấy ý nghĩ lung tung trong đầu đi, thế mà cùng một lúc bao nhiêu hình ảnh từ "ngày xưa" xộc thẳng vào luồng suy nghĩ của nó, hic…

Nó đã từng rất thích Linh. Thích cái dáng nhỏ nhắn, khuôn mặt bụ bẫm và mái tóc ngắn như búp bê Nhật ấy. Nó thích cách nói chuyện của Linh, không sến, không quá vô duyên, "mày mày tao tao" lại tự nhiên hơn. Năm lớp 9 là khoảng thời gian đẹp đối với nó. Nhưng rồi sau đó thì sao? Ngày đầu tiên gặp lại Linh năm lớp 10, nó đã đứng sững ở sân trường gần 1 phút rồi mới ớ ra để đến chào. Linh đấy ư? Tóc dài, đen nhánh, thẳng tắp (do duỗi), bay bay cùng tà áo dài giữa nắng sân trường. Linh "ngổ ngáo" ngày xưa của nó bây giờ đang đứng kia, cười duyên dáng và thi thoảng đưa tay lên vuốt tóc một cách đầy… kĩ thuật (!) Cuối cùng nó cũng lấy hết can đảm ra nói chuyện:

- Linh à? Mày làm gì với tóc mày rồi?

- Ơ Mạnh, chào… ấy! Ừ, hè vừa rồi nuôi tóc dài và duỗi ra, cho… nữ tính (ặc ặc!) Lớp 10 rồi mà, thay đổi tẹo, hì.

Trời đất! Gọi mình là "ấy", tóc dài và "nữ tính", mà kêu là "thay đổi tẹo"! Mạnh đứng sững nhìn Linh đang hồ hởi bắt chuyện và làm quen với bạn mới. Xinh: có xinh. Duyên: có duyên (nhưng không bằng hồi xưa đâu) Nữ tính: có nữ tính. Mạnh đã cảm nhận được có nhiều ánh mắt đang nhìn và ngắm Linh (hic) Nhưng mà… đấy không phải Linh mà Mạnh đã từng quen và đã… thích!

***

- Tức là sau hôm đầu tiên gặp lại ấy, Mạnh đã cư xử khác hả? Thế tức là sau mấy tháng hè mày đã thay đổi nhiều đúng không?

- Ừ, tao chỉ nhớ thi thoảng nó cứ cằn nhằn "sao mày lại hành hạ tóc mày như thế?" blablabla. Tao cũng chả quan tâm, vì rõ ràng tao để thế này rất xinh mà (icon cười sướng)

- Ặc. Mày send tao một cái ảnh hồi lớp 9 của chúng mày xem nào.

- Đây.

- […] Ôi dời ơi, thế mà mày kêu "thay đổi tẹo" hả Linh??? Ảnh này nhìn chúng mày như hai thằng bạn thân í!!!

- Ax. Vậy hả? Thế phải làm thế nào bây giờ?

- Tao bảo này…

***

Mạnh chạy vội vào lớp, cuống quýt mượn (chính xác là cướp) vở của một đứa bạn để chép bài cho kịp. Bỗng nó nghe tiếng bọn con trai rú rít ngoài cửa lớp. Chắc lại "tăm tia" được em nào đây mà. Phong chạy vào kéo Mạnh ra:

- Xồi ôi mày ơi, "em" Linh A13 hôm nay xinh tươi ku-te cực nhá! Yêu cực, ra xem đi, hí hí. Nhìn chỉ muốn kiss cho một phát!

- (Muốn đấm cho thằng Phong một cú lắm rồi đấy, nhưng vẫn giả vờ gãi đầu gãi tai) Chắc hôm nay "em" í lại make up hay ăn mặc sành điệu chứ gì?

- Úi zời, mày… nông cạn quá. Ra mà xem.

Tò mò (và cũng hồi hộp), Mạnh chạy ra xem.

Và… choáng ngợp.

Linh.

Đúng là Linh.

À không, đúng là Linh mà nó đã từng quen.

Tóc ngắn. Ngắn giống Jandi trong BOF. Nhìn như một bé búp bê Nhật dễ thương. Linh đang cười ngượng trước những lời tán thưởng của lũ bạn cùng lớp và… tán tỉnh của bọn con trai lớp Mạnh, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo một dáng người quen thuộc. Linh đợi một câu nói, khen chê gì cũng được, nhưng cái dáng ấy chỉ lẳng lặng quay vào lớp…

***

- Đồ trắng như ma!

- Cái gì cơ? - Linh hét lên một tiếng hét chói tai và lấy hết sức cấu vào tay Mạnh.

- Ouch!!! - Mạnh rú lên và… cốc đầu Linh. - Sao mày dã man thế hả?

- Vì ghét mày quá chứ sao.

- Thế thì lần sau đừng đi qua bàn tao nữa, bon chen!

Linh giận tím mặt, đi về chỗ. Mạnh ngoái nhìn theo và cười trộm một cái. Nhìn Linh những lúc đanh đá trông thật là xinh. Yêu lắm, yêu lắm cơ… Mạnh nghĩ và bật cười. Hôm nay Linh cũng thế, vẫn y hệt như Linh hồi lớp 8… Nhưng sao mình chẳng dám nói câu nào nhỉ. Lúc đó chỉ thấy người nóng bừng và như chìm trong tiếng ồn ào, nó bỏ về lớp nhưng vẫn kịp nhìn thấy ánh mắt thoáng buồn của Linh.

[You’ve got a message]

"Mạnh à, hôm nay nhìn thấy tóc mới của tớ rồi nhỉ?"

"Uhm."

"…Thấy thế nào?"

"Sao lại hỏi tớ?"

"Vì Mạnh là bạn thân của tớ. Với cả tớ muốn nghe ý kiến từ một đứa con trai."

"Bạn thân gì chứ, con trai lớp ấy thiếu gì, gu thẩm mĩ lại cao hơn tớ nhiều."

"Tớ không chơi với con trai…"

***

- Tối về send file bài tập cho tao nhé Huyền.

- Ừ, mà mày với Mạnh thế nào rồi, đã nói chuyện lại chưa?

- Chưa mày ạ, từ sau cái tin nhắn của tao là nó ngậm tăm luôn, hic.

- Hay là chàng choáng quá, có lung lay rồi nhưng chưa dám làm gì, hí hí?

- Thôi ạ, mày đừng tưởng tượng nữa. Về nhé, muộn rồi, hôm nay tao lại đi xe đạp nữa.

Linh đạp xe và nghĩ vẩn vơ. Trời khá oi, đường lại tắc làm Linh tự nhiên muốn rẽ vào một con đường tắt. Tội gì đi đường đông, vừa mệt vừa hít bụi. Linh từ từ đạp xe trong con ngõ nhỏ, hơi tối nên cũng khá sợ, nhưng kệ. Nó cứ đi sao cho song song với đường chính ngoài kia, được một đoạn khá dài thì nghe thấy có tiếng xe máy phía sau. Linh liếc nhìn, dáng xe SH, không sao, đi tiếp. Linh cố tình đạp chậm để cho xe kia vượt lên, nhưng tiếng xe vẫn đều đều ở phía sau lưng nó, rồi hai thằng trên xe bắt đầu vừa nói vừa cười:

- Bé em đi học về à?

- Xinh thế, nhìn giống con bé nào trên phim Hàn Quốc mà con người yêu anh đang mê mẩn, tên là gì ấy mày nhở?

- Jan… Jandi mày ạ. Đúng là dễ thương thật.

- Ừ, đúng rồi. Mà bé em đi xe đạp khổ quá, lên đây bọn anh đèo nè…

Hai thằng bệnh hoạn cười phá lên rất thô bỉ, rồi bẻ tay lái, ép sát Linh vào lề đường. Linh nhảy xuống xe, hét lên, nhưng ngõ nhỏ, nhà nào cũng đóng cửa im ỉm, tiếng xe cộ ngoài đường cái quá ồn nên chẳng ai nghe thấy tiếng hét của nó. Hai thằng đi SH xuống xe và bắt đầu tiến về phía Linh. "Chết rồi, chết vì ngu Linh ơi, bây giờ phải làm gì, chuẩn bị… chạy thôi!" - Linh hoảng hốt nghĩ. Đúng lúc chúng nó đụng vào người Linh thì có tiếng con trai vang lên:

- Các anh làm gì thế hả. Linh có sao không?

Hai thằng vô học giật mình, nhưng vẫn kịp lấy lại sĩ diện ngay:

- Làm gì đâu, bé em bị ngã xe nên bọn tao giúp. Mày quen nó à?

- Nói dối! Các anh ép bạn ấy phải xuống xe. Bây giờ thì đi đi, bắt nạt con gái thế à?

- Đi thì đi, gớm, vẽ!

Chúng lườm nguýt rồi lên xe phóng đi. Bây giờ Linh mới kịp định thần lại và nhận ra Mạnh.

- Cảm ơn ấy, lúc nãy sợ quá nên chả biết làm gì cả. Mà sao ấy xuất hiện đúng lúc thế?

- Ừ thì… tớ đi theo Linh mà. Thấy Linh rẽ vào ngõ tớ cũng hơi bất ngờ, nhưng cứ đi theo. Lúc thấy hai thằng kia cười hô hố rồi phóng lên trước xe tớ, tớ đã thấy nghi nghi rồi, đuổi theo mãi mới kịp xe của bọn nó.

- Hic… Cạch đến già luôn… Uhm, cảm ơn Mạnh nhé.

- Tại hôm nay Linh đi xe đạp nên tớ mới đi theo, định rủ cùng về. Thế bây giờ… đi chứ?

- Ừ…

Hai đứa đạp xe đi. Cũng may Linh bắt chuyện trước nên không khí cũng vui vẻ hơn. Mạnh lặng thinh, trong đầu đang nghĩ đủ mọi cách để xem nên nói gì tiếp theo. Hít thật sâu, cuối cùng Mạnh mới dám nói:

- Linh này, rẽ vào quán trà sữa trên kia được không?

- Thế cũng được, tớ cũng đang khát.

- Ừ…

[…]

- Chị ơi cho em một trà sữa sôcôla.

- Ôi, Mạnh còn nhớ Linh thích trà sữa sôcôla á?

- Tất nhiên rồi, hồi xưa suốt ngày phải mua cho cô nàng chuyên "chạy sô" này mà!

- Uhm… Một bạc hà ít sữa chị nhé.

Mạnh cười tủm tỉm. Hai đứa ngồi uống trà sữa, nói vài chuyện bâng quơ. Quán trà sữa chìm trong bản "Kiss the rain" lãng mạn. Mạnh khẽ nắm lấy tay Linh. Vẫn mềm và ấm như xưa, bàn tay của "búp bê Nhật" bé xinh năm nào…

" Linh à, mày để tóc ngắn thế này xinh lắm…"

***

Linh nằm nghe "Kiss the rain" trên giường. Có sms mới.

"Linh, đi prom với tao."

"Ax, tóc tao thế này mặc váy kiểu gì???"

"Càng xinh. Cùng lắm tao sẽ mua… tóc giả cho mày. Nhé!"

"Ukie J Ngủ sớm nhé, "hoàng tử trà sữa". Mà cứ "tao tao mày mày" thế này khó nói quá đi…"

"Nói gì cơ, hí hí? Búp bê iu hoàng tử trà sữa ư? ^^"

"Vô duyên. Đi ngủ đi. Mất hứng quá."

"Đùa chứ nếu xưng ấy-tớ chắc tao điên mất."

"Vì sao cơ?"

"Vì tao không chơi với con gái… Chỉ trừ "búp bê con trai" của tao thôi…"


Administrator
Về Đầu Trang Go down

Búp bê nhật và hoàng tử sữa

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Nguyễn Công Trứ :: Truyện :: Truyện Chữ-
Nguyen Cong Tru - Kon TumChung tay vi mot the gioi online lanh manh
Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất